Thế giới năng động

Thế giới năng động.

Thiên nhiên tuyệt vời

Thiên nhiên tuyệt vời.

Đam mê công việc

Đam mê công việc.

Tình yêu

Tình Yêu.

Gia đình

Gia đình.

Thứ Ba, 30 tháng 4, 2013

HIỆN TẠI LÀ MÓN QUÀ CỦA CUỘC SỐNG


Hiện tại là món quà của cuộc sống



Hãy tưởng tượng có một ngân hàng ghi vào tài khoản của bạn 86. 400 đô la mỗi sáng. Tuy nhiên, phần sai ngạch của ngày này không được chuyển sang ngày khác. Mỗi đêm ngân hàng sẽ xóa hết phần bạn chưa dùng hết trong ngày.
Hiện Tại là món quà của cuộc sống

Bạn sẽ làm gì… Dĩ nhiên là tận dụng từng đồng, đúng không…
Mỗi người trong chúng ta đều có một ngân hàng như thế, đó chính là Thời Gian.

Mỗi sáng nó ghi vào tài khoản của bạn 86. 400 giây. Khi đêm về, nó xóa hết phần thời gian bạn chưa kịp đầu tư vào việc có ích. Ngân hàng này không chuyển bất cứ khoản sai ngạch nào còn lại trong này và cũng không cho bạn chi trội.

Mỗi ngày bạn nhận được một tài khoản mới. Cứ đêm về phần dư lại trong ngày sẽ bị xóa. Nếu bạn không tận dụng được khoản gởi đó, người thiệt thòi chính là bạn. Không thể quay lại quá khứ, cũng không thể cưỡng lại “ngày mai”. Bạn phải sống trong hiện tại chỉ bằng khoản đã được gởi của chính ngày hôm nay. Vì vậy, hãy đầu tư thời gian của từng ngày một cách khôn ngoan để làm lợi nhiều nhất cho sức khỏe, hạnh phúc, và sự thành đạt của chính bản thân bạn.

Đồng hồ vẫn đều đều gõ nhịp, bạn hãy tận dụng ngày hôm nay.
Để hiểu được giá trị của một năm, hãy hỏi một học sinh vừa thi rớt.
Để hiểu được giá trị của một tháng, hãy hỏi một bà mẹ sinh non.
Để hiểu được giá trị của một tuần, hãy hỏi tổng biên tập của một tờ tuần báo.
Để hiểu được giá trị của một giờ, hãy hỏi người yêu nhau đang mong chờ được gặp mặt nhau.

Để hiểu được giá trị của một phút, hãy hỏi người vừa trễ tàu.
Để hiểu được giá trị của một giây, hãy hỏi một người vừa thoát hiểm trong gang tấc.
Để hiểu giá trị của một nghìn giây, hãy hỏi chủ nhân của một chiếc huy chương Thế Vận Hội.

Hãy biết trân trọng mỗi phút giây bạn đang có trong tay! Và cần phải trân trọng nó hơn nữa khi bạn sẻ chia thời gian với một ai đó đặc biệt, đặc biệt đến mức bạn phải dành thời gian của mình cho người ấy.
Hãy nhớ rằng thời gian thì không chờ đợi ai cả.

Bạn bè thực sự là tài sản hết sức quý báu của bạn. Họ đem lại nụ cười cho bạn, động viên bạn vươn đến thành công. Họ lắng nghe lời bạn nói, cho bạn một lời khen tặng, và nhất là họ muốn thổ lộ tâm tình với bạn.

Hãy thể hiện cho họ thấy bạn quan tâm tới họ đến nhường nào.
Hãy gửi thông điệp này đến bạn mình.
Nếu bạn cũng nhận được một thông điệp như thế từ người khác thì bạn biết rằng mình đã có một vòng tròn tình bạn.


Ngày hôm qua là quá khứ
Ngày mai là một điều bí ẩn
Còn hôm nay là một món quà
Chính vì vậy mà người ta vẫn gọi
Hiện tại là món quà của cuộc sống!

NGỌC LỤC BẢO



Từ rất lâu rồi, Emerald (Ngọc lục bảo) luôn được mọi người yêu mến vì nó là một trong những loại đá quí tạo nên sự quyến rũ cho nữ giới cũng như sự sang trọng cho những ai sở hữu nó.



Nhưng bản thân Ngọc lục bảo thì không như vậy, nó mặc cảm vì không có vẻ kiêu sa của hồng ngọc, hay vẻ thùy mị của ngọc trai. Bên cạnh đó, nó thấy rằng ít ai có thể đeo nó khi đến dự những buổi tiệc quan trọng vì màu sắc của nó rất kén chọn trang phục và dáng người. Chính vì thế mà ngày này qua ngày khác, sự tự ty càng lớn dần, cho đến một ngày nó bị người ta lãng quên thật sự khi người ta nhận thấy nó không còn tỏa sáng và cũng giống như những thứ đá có màu sắc khác. Một thứ đá rất đơn thuần và không có điểm gì nổi bật. Nó dần bị đào thải và bị ném xuống suối để sống cuộc sống của đá cuội: lặng lẽ và cô đơn.

Rồi một ngày nọ, có một người thanh niên rất phong độ ghé ngang con suối nhỏ – nơi mà Ngọc lục bảo đang sống. Bất chợt, người thanh niên dừng lại, chàng ngồi cạnh bờ suối và suy nghĩ xa xăm. Chàng bồng nhiên tâm sự một mình…

Câu chuyện rất lãng mạn về chàng và một nàng công chúa xinh đẹp, thông minh và có một trái tim rất lương thiện. Tiếng lành đồn xa, chàng – hoàng tử của nước láng giềng đã lặn lội đường xa tìm đến. Chàng yêu công chúa từ cái nhìn đầu tiên nhưng công chúa không muốn lấy hoàng tử vì nàng đang đợi người mang món quà sinh nhật đến cho nàng như lời tiên đoán của bà tiên đỡ đầu: “Người ấy sẽ là chồng của công chúa vì người ấy sẽ trao cho công chúa một món quà mang đến một vẻ đẹp huyền bí và sang trọng vào bậc nhất. Nó mang đến một chút bí ẩn và quyền lực cho những ai sở hữu nó. Đó chính là một hòn đá với màu sắc rất riêng mà chỉ có thể tồn tại trong truyền thuyết…một hòn đá mang đến hạnh phúc.”



Sinh nhật lần thứ 18 sắp đến và công chúa đã chờ đợi người ấy quá lâu, nàng không thể từ bỏ sự mong đợi của mình vào phút cuối. Nhưng công chúa cũng rất yêu hoàng tử!… làm sao đây?… cuối cùng, công chúa lâm bệnh nặng mà không thuốc thang nào hiệu nghiệm. Nàng ốm liệt giường và bất tỉnh cả tuần lễ nay. Hoàng tử rất đau khổ vì ngày ngày phải nhìn thấy vẻ mặt công chúa ngày càng xanh xao. Cuối cùng, chàng quyết định ra đi tìm hòn đá ấy vì chỉ có hòn đá ấy mới mang lại hạnh phúc cho công chúa, mặc dù biết rằng sau khi tìm thấy hòn đá ấy thì công chúa sẽ lấy một người khác và hoàng tử sẽ thua cuộc. Nhưng không còn cách nào khác, thà hi sinh mình chứ chàng không muốn nhìn thấy công chúa chết. Vậy là chàng đã ra đi, chàng đi đã rất lâu mà vẫn không tìm thấy thứ đá ấy. Cuối cùng, chàng gần như kiệt sức và số phận đã đưa chàng đến con suối nhỏ này.

Nghe câu chuyện cảm động ấy tự nhiên hòn đá chảy nước mắt. Hòn đá cũng biết khóc vì nó có linh tính. Không biết nó khóc bao lâu nhưng nước mắt của nó đã cuốn trôi bao nhiêu rong rêu lâu nay bám trên người nó để lộ ra những đường nét sắc sảo trên cơ thể nó. Dưới làn nước trong xanh, mát lạnh, vẻ đẹp của nó tỏa sáng lấp lánh và tinh khiết hơn bao giờ hết. Bất chợt, hoàng tử nhìn thấy nó làm người rất đỗi ngạc nhiên khi nhìn thấy một hòn đá với màu sắc kì lạ như vậy, người bước xuống suối và đến gần nó, chàng nhặt nó lên, ngắm nghía và chàng nhận ra đó chính là hòn đá mà công chúa chờ đợi. Ngay lập tức, hoàng tử mang nó về kinh đô, chàng giao nó cho một người thợ kim hoàn giỏi nhất để gọt giũa lại. Mấy ngày chịu đựng đau đớn đã qua, cuối cùng, Ngọc lục bảo đã về lại với chính mình, về lại với vẻ đẹp gần như hoàn hảo khi xưa. Nó được hoàng tử đem đến tặng cho công chúa. Rất khẽ, công chúa mở mắt ra, nàng nhìn thấy hòn đá ngay ngày sinh nhật của mình, nàng mỉm cười vì tấm lòng của hoàng tử, nàng khỏi bệnh!

Một tuần lễ sau, hai người tổ chức một lễ cưới rất đẹp và trang trọng. Công chúa không hề đeo bất kì trang sức nào ngoài chiếc nhẫn có đính một viên ngọc lục bảo. Ngọc lục bảo rất tự hào vì nó chính là món trang sức quí giá nhất được công chúa trân trọng đến thế. Ngay phút giây trọng đại nhất, bà tiên đỡ đầu xuất hiện, bà chúc công chúa một lời chúc cho hạnh phúc của hai người. Đoạn, bà đặt tay lên viên ngọc lục bảo và nói: “Không phải thời gian làm người ta lãng quên ngươi, Ngọc lục bảo! Mà ngươi bị lãng quên vì ngươi không cố gắng tự làm mình tỏa sáng. Ngươi biết không, ngươi là một tạo vật của Thượng Đế. Không có một thứ gì Thượng Đế tạo ra lại vô dụng cả, ngươi quá tự ty và chính sự tự ty khiến ngươi không nhìn thấy cái đẹp trong chính ngươi. Có thể với người này ngươi không là gì cả nhưng với người khác ngươi lại có một ý nghĩa to lớn… và sự thật đã chứng minh điều đó”.

Nói xong, bà tiên biến mất, nhưng ngọc lục bảo đã suy nghĩ rất nhiều. Từ đó, Ngọc lục bảo đã luôn tỏa sáng với một vẻ đẹp rất riêng, không lẫn lộn với bất kì thứ đá quí nào và nó đã được trân trọng cho đến ngày nay. Cuộc đời đẹp nhất khi chúng ta là chính mình và biết yêu quý bản thân mình. 

Mỗi người sinh ra đều có một ý nghĩa riêng, nếu không thế giới này đâu cần có nhiều người đến như vậy”…

TRUYỀN THUYẾT HOA OẢI HƯƠNG

TRUYỀN THUYẾT HOA OẢI HƯƠNG(LAVENDER FLOWER)

CHUYỆN KỂ RẰNG:

Ngày xưa ở 1 làng quên nhỏ yên bình, có 2 đứa trẻ vẫn thường hay chơi đùa trên cánh đồng hoa oải hương ở dưới chân đồi. Chúng rất thích đến đây vào mỗi buổi chiều, để đc nằm dài trên cánh đồng hoa, thả hồn vào mây gió,  để đc ngắm trời, mây và những bông hoa tím đung đưa theo làn gió nhẹ.

 Cũng trên cánh đồng hoa oải hương, 2 người đã hẹn ước khi nào lớn lên sẽ cưới nhau. Cô bé ngắt 1 cành hoa oải hương tách đôi và cho vào 2 chiếc lọ nhỏ xíu, mỗi người giữ 1 lọ.
Một ngày kia, 1 chuyện ko may đã xảy ra. Một tai nạn đã khiến cậu bé phải nằm bất tỉnh trên giường bệnh. Bố mẹ cậu phải đưa cậu ra nước ngoài chữa trị.
15 năm sau. Cậu bé ngày xưa nay đã trở thành ca sĩ nổi tiếng. Anh trở về làng quê cũ để tìm lại những ký ức về tuổi thơ đã mất sau tai nạn. 15 năm sau, kể từ ngày cậu bé ra đi cô bé vẫn chưa từng rời khỏi làng quê 1 lần. Cô mở 1 trang trại trồng hoa ngay dưới chân đồi, nơi có cánh đồng hoa oải hương thơm ngát. Hàng ngày cô vẫn đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, và hy vọng một ngày nào đó anh sẽ trở về.


Vào một buổi chiều khi chàng trai đi dạo, anh đi về phía chân đồi nơi có cánh đồng hoa oải hương tím biếc.Hai người đã gặp lại nhau sau 15 năm xa cách, nhưng thật trớ trêu thay, họ không thể nhận ra nhau. Họ nói chuyện với nhau, trở thành bạn, họ kể chuyện cho nhau nghe. Chàng trai kể về chuyện anh trở về là để tìm lại ký ức. Anh đưa cho cô xem chiếc lọ nhỏ bên trong có bông hoa oải hương mà anh đã giữ bấy lâu nay, cô gái liền nhận ra đó chình là cậu bé ngày xưa, người mà cô đã chờ đợi 15 năm nay.
Hàng ngày cô đưa anh đi đến những nơi mà trước kia hai người từng đến, kể cho anh nghe những kỷ niệm ngày xưa của hai người. Sau một thời gian anh cũng nhớ lại được những chuyện từ quá khứ. Họ yêu nhau, và có khoảng thời gian vui vẻ hạnh phúc bên nhau.

Tưởng rằng từ đây họ sẽ được sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi, nhưng ai ngờ đâu, số phận lại một lần nữa chia cách hai người. Cô gái bị mắc một căn bệnh hiểm nghèo. Trước lúc ra đi cô gái đưa cho chàng trai cái lọ thuỷ tinh nhỏ và nói với chàng trai: "Anh hãy giữ lấy chiếc lọ này, nhìn thấy nó như là thấy em, như vậy chúng mình sẽ được ở bên nhau mãi mãi". 

Sau khi cô gái ra đi, chàng trai vô cùng đau khổ. Anh quyết định sẽ vẫn ở lại, tiếp tục trồng hoa trên mảnh đất mà người yêu anh đã trồng. Mỗi buổi chiều anh lại ra đứng trước cánh đồng hoa oải hương, nhìn những bông hoa tím đung đưa theo chiều gió, chờ đợi, đợi môt ngày nào đó cô sẽ theo những làn gió trở về bên anh. 

FROM INTERNET
By Sầu Nhân Thế.

Thành Công Là Một Cuộc Hành Trình


Thành Công Là Một Cuộc Hành Trình


Thành công – niềm khát khao mà đa số chúng ta ai cũng nỗ lực tìm kiếm trong cuộc sống. Tất cả chúng ta đều nhắm đến một cuộc đời rạng rỡ ánh hào quang: xây dựng các mối quan hệ bền vững, thành danh trong sự nghiệp và nuôi dạy con cái nên người. Chính vì thế ta mới cố công học hành và làm việc chăm chỉ, bởi đó là điều ta tin sẽ mang lại niềm vui, ý nghĩa cho cuộc đời mình.
Thành công là một hành trình

Vậy để tôi hỏi bạn một câu căn bản nhất. Thành công là gì? Làm sao bạn biết mình đã thành công hay chưa? Trước khi chúng ta giành chiến thắng trong trò chơi cuộc sống, hẳn ta phải biết luật chơi là gì, đúng không? Buồn cười là đa số những người tôi hỏi đều cảm thấy rất khó trả lời. Một số còn im lặng không biết nói gì.
Sự thật là không tồn tại một định nghĩa duy nhất về thành công. Thành công mang ý nghĩa khác nhau đối với từng người khác nhau. Một số cảm thấy mình thành công khi họ đạt được những mục tiêu to lớn, vĩ đại. “Tôi chỉ thành công khi tôi mở công ty riêng, trở thành triệu phú, cưới được người vợ trong mơ và cho con cái ăn học thành tài”, là một số điều họ chia sẻ cùng tôi. Những người này có những tiêu chí đánh giá bên trong. Họ tự xác định mức độ thành công của mình dựa trên những quy chuẩn cá nhân riêng biệt.

Một số khác, ngược lại, tin rằng họ thành công khi họ được xã hội và những người chung quanh công nhận. Họ nghĩ gì về mình không quan trọng, cái chính là người khác nghĩ về họ ra sao. Với những người dựa trên tiêu chí đánh giá bên ngoài này, họ chỉ thành công khi thắng giải, đánh bại người khác hoặc được mọi người tung hô.

Và một nhóm khác nữa, cảm thấy thành công miễn là họ đã nỗ lực hết sức, bất kể kết quả ra sao hoặc người khác nghĩ gì. Thế thì, định nghĩa thành công của bạn là gì? Quy luật của bạn trong trò chơi cuộc sống ra sao? Điều kiện tiên quyết để bạn cảm thấy mình thành công là như thế nào? Một lần nữa, không có câu trả lời đúng hay sai. Điều quan trọng nhất là liệu định nghĩa về thành công ấy có giúp bạn tận dụng tối đa tiềm năng bản thân, hay nó cản đường cản lối bạn.
Thành công không phải là đích đến, mà là cả một cuộc hành trình

Cho phép tôi chia sẻ với bạn một định nghĩa thành công chung của vài cá nhân tên tuổi, được nhiều người nể trọng. Họ là những người đã góp phần xây dựng nên thế giới này bằng chính những thành quả phi thường mà họ đạt được.
Tôi tin thành công không phải là đích cuối cùng mà bạn tìm đến. Thành công không đơn giản là đạt được mục tiêu phía trước.

Thay vào đó, thành công là một quá trình không ngừng nghỉ, từng bước tiến gần đến những mục tiêu của mình mỗi ngày. Giả sử bạn đặt mục tiêu tạo dựng một doanh nghiệp máy tính thu về một triệu đô lợi nhuận. Năm đầu tiên, bạn nỗ lực hết sức nhưng cuối cùng bị lỗ 100.000 đô. Năm thứ hai, bạn rút kinh nghiệm, cải tiến mô hình hoạt động, năng động tìm kiếm khách hàng. Rốt cuộc cuối năm bạn vẫn chịu lỗ 50.000 đô. Trong ba năm tiếp theo, bạn cố gắng xoay sở chỉ để hòa vốn và vẫn không ngừng tôi luyện kỹ năng kinh doanh của mình, lúc nào cũng làm việc chăm chỉ và cương quyết không bỏ cuộc. Thế rồi, đến năm thứ sáu, bạn chinh phục được một loạt khách hàng tiềm năng. Doanh nghiệp của bạn chạm mức lợi nhuận 1 triệu đô. Chúc mừng, bạn đã đạt được mục tiêu!

Trong tình huống trên, bạn thật sự cảm thấy thành công vào thời điểm nào? Phải chăng đó là ngày lợi nhuận doanh nghiệp của bạn cán mức 1 triệu đô? Trong thực tế, đạt 1 triệu đô lợi nhuận không xảy ra ngày một ngày hai. Nó cũng không phải là kết quả của một quyết định, hay một hành động đơn lẻ nào đó. Bạn đạt được mục tiêu vì bạn thành công trong việc đưa ra nhiều quyết định đúng đắn, học hỏi từ sai lầm, cải tiến và kiên trì hành động mỗi ngày, trong suốt sáu năm trời ròng rã. Bạn là người thành công trong từng bước tiến về phía mục tiêu đó.
Bạn có thể thành công ngay từ hôm nay!
Vậy bạn có tin rằng mình là người thành công không? Đa số những người tôi hỏi đều đáp “Không”. “Tôi chưa thành công cho đến khi nào tôi đạt được mục tiêu của mình. Ngày ấy còn xa lắm,” phần lớn đều nói vậy.
Tôi thì lại cho rằng: miễn là mỗi sáng thức dậy, bạn làm một điều gì đó và tiến gần hơn đến mục tiêu đã định, thì bạn đã là người thành công từ ngày hôm ấy. Miễn là bạn không ngừng học hỏi điều mới mẻ, hoàn thiện mình hơn ngày hôm qua, thì bạn đã thành công rồi.

“Nói thế thì chẳng phải thành công dễ dàng quá hay sao?”, rất nhiều người hỏi tôi như thế. “Chắc chắn là vậy!”, tôi đáp. Tôi nhận ra rằng thành công này kéo theo thành công khác. Khi bạn cảm nhận và tin rằng mình thành công, bạn sẽ có sự tự tin và động lực mạnh mẽ để không ngừng bước tới, ngày một thành công hơn. Hãy nhìn nhận mình là người thành công ngay từ bây giờ và bạn sẽ bắt đầu suy nghĩ, hành động như một người thành công thật sự, thu hút thêm nhiều thành công khác vào cuộc đời mình.
 
Nếu bạn còn nghĩ mình chỉ đáng được xem là người thành công khi bạn đạt được điều mình muốn trong vài năm nữa, thì rất có thể bạn sẽ chẳng về đích được đâu. Có khi bạn không tìm được nguồn động lực và niềm tin vào bản thân để vượt qua mọi trở ngại trên chặng đường đi. Bạn chỉ hài lòng về mình và cuộc đời mình vào cuối cuộc hành trình, chứ không phải trong suốt cuộc hành trình, trong khi đó mới là phần quan trọng nhất.

Adam Khoo – Trích đoạn sách Chiến Thắng Trò Chơi Cuộc Sống

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2013

Ảnh mẫu áo SoMi đang được ưa thích

Áo sơ Mi 2013
Mẫu Áo sơ Mi 2013















































Món Cuốn Ba Miền Bắc Trung Nam

Dù có giản đơn, dung dị, món cuốn vẫn thu hút, vẫn độc đáo và ngon đến lạ thường!
Các món cuốn với những tên gọi khác nhau, nguyên liệu khác nhau, cách chế biến khác nhau nhưng tất cả đều có điểm chung là: đơn giản, dễ ăn, lạ miệng và cực hấp dẫn. Người ăn tìm đến những món cuốn không chỉ muốn tìm đến những món ăn ngon mà còn muốn tìm cho mình những khám phá thú vị của sự kết hợp giữa các hương vị.
Nem Rán
Món Phở cuốn
Người miền Bắc nhắc đến món cuốn thì không thể nào bỏ qua món phở cuốn với thịt bò xào, rau thơm, bánh phở… tất cả đã tạo nên một món ăn hấp dẫn không thể cưỡng nổi. Du khách khi đã đến Hà Nội thì sẽ phải tìm thử những món như: nem rán, nem cuốn bún, nem cuốn tai… Chỉ chuẩn bị chút bánh đa nem, cùng những nguyên liệu đơn giản, cho dù bạn không phải là một bà nội trợ giỏi cũng có thể tạo nên những món nem cuốn của riêng mình.

Món nem rán dường như đã rất quen thuộc với người dân Hà Thành, những nguyên liệu được trộn đều với nhau rồi gói trong bánh đa nem và đem chiên giòn, khi ăn được chấm với nước mắm chua ngọt càng làm cho món nem thêm phần hấp dẫn.

Còn với nem tai, người ăn lại thích thú với cái giòn giòn, sần sật của tai được trộn thính. Khi cuốn nem tai, họ thường sử dụng thêm lá sung và lá đinh lăng, tùy sở thích cũng có nhiều người cuốn thêm nem chua hay giò nữa. Món nem tai cuốn này vốn là đặc sản của Nam Định, nhưng ngày nay đã phổ biến khắp nơi.

Bên cạnh đó, món gỏi cuốn cũng là một món ăn không thể bỏ qua khi đề cập tới những món cuốn. Với thịt ba chỉ, giò, trứng, rau thơm, rau xà lách, bún đã làm nên món gỏi cuốn ngon tuyệt. Món này sẽ rất ngon nếu được chấm cùng với mắm tôm chua của Huế.
Rau cải cuốn nem

Ẩm thực Việt Nam đa dạng không chỉ bởi nền văn hóa đa màu sắc mà còn bởi người Việt Nam vô cùng sáng tạo. Món nem rán được nói ở trên đôi khi lại chỉ là một nguyên liệu nhỏ cho một món ăn khác như món rau cải cuốn nem mà người miền Trung và người miền Nam gọi là rau cải cuốn ram. Với món này, người ăn thường rán chín nem sau đó đem cắt đôi rồi cuốn bên trong lá rau cải đã được rửa sạch rồi chấm với nước mắm chua ngọt. Người ăn sẽ không còn cảm thấy vị đắng của rau cải mà chỉ thấy vị bùi bùi của những lá rau cuộn đều trong những miếng nem rán giòn, cảm giác lạ miệng và vô cùng độc đáo.

Khi vào đến đất Sài Thành, bạn sẽ có cơ hội bắt gặp không ít các món cuốn mà nhiều người đã ví von nó như sự thể hiện nét tính cách đặc trưng của người phương Nam, đó là: tính tình cởi mở, hòa đồng. Đó hình ảnh những người đạp xe rao bán bò bía, ngọt có, mặn có hay chỉ một phần tư cái bánh tráng mỏng, xếp lên lá rau diếp vài lá húng quế, húng tây, một gắp củ sắn xào, vài con tép riu xào đỏ thắm, một miếng lạp xưởng cuốn lại đã tạo nên một món ăn vừa ngon vừa giản dị, rồi đem chấm với tương ngọt điểm chút cay cay của tương ớt thì ngon bá cháy. Rồi thì bò nướng cuốn bánh hỏi, thịt quay cuốn bánh hỏi chấm nước mắm chua ngọt, cá hấp, cá nướng cuốn bánh tráng chấm với nước mắm me cũng đều được ưa chuộng ở khắp miền Nam.

Bánh xèo vốn là món bánh được yêu thích từ Nam ra Bắc để ăn ngon cũng phải cuốn với một lá bánh đa nem bên ngoài, bên trong kèm một lá cải cay, một ít rau thơm đủ loại, chấm nước mắm chua ngọt pha thật sánh, nhờ thế mà khi ăn thực khách không hề thấy bị ngấy mà còn thấy miếng bánh tan dần trong miệng ngon vô cùng.

Còn ở Huế, món nem lụi dẫn đầu trong hàng loạt những món cuốn ở nơi đây. Vốn được chế biến từ thịt nạc heo quết nhuyễn rồi trộn với bì, mỡ heo thái hạt lựu ướp cùng muối, tiêu đường, thính, nem lụi khi nướng lên thường dậy mùi thơm hơn hẳn. Những chiếc nem nóng hổi, thơm ngon dậy mùi, cuốn cùng bánh tráng, rau sống, đồ ghém chua chua chấm với thứ nước lèo bùi bùi, đầm đậm, tất cả tạo nên hương vị thật khó quên cho thực khách.

Gần giống như nem chua, lại vừa giống với nem lụi, món nem nướng Nha Trang có nguồn gốc từ Ninh Hòa đang dần dần chiếm cảm tình trong lòng thực khách, với vị ngọt đậm, sau khi nướng lên ăn cùng với bánh tráng, đồ ghém, rau sống và bún thì ngon tuyệt. Điểm đặc trưng của món ăn này là người ăn có thể gói cùng với xoài xanh thái sợi, bánh tráng chiên khiến món ăn trở nên giòn và rất lạ miệng.
Bánh Tráng cuốn thịt heo
Để kể hết các món cuốn ở Việt Nam có lẽ sẽ mất vài ngày nhưng danh sách hôm nay sẽ tạm dừng lại ở Đà Nẵng với đặc sản bánh tráng cuốn thịt heo của nơi đây. Cũng với những nguyên liệu quen thuộc như là thịt ba chỉ luộc, thái mỏng, ăn kèm với các loại rau sống và đồ ghém như xà lách, thơm, cà tím, dưa chuột, xoài xanh... rồi cuốn cùng tấm bánh tráng ướt và bánh tráng khô cộng thêm cả mắm nêm thơm, cay, đậm đà rất đặc trưng của hương vị xứ Quảng, mà không phải nơi đâu cũng pha chế được.

Cứ như vậy, cho dù món ăn có giản đơn, dung dị, món cuốn vẫn thu hút, vẫn độc đáo và ngon đến lạ thường. Hình ảnh gia đình quây quần bên nhau cùng chuẩn bị những nguyên liệu đơn giản, cùng nhau gói, cùng nhau thưởng thức, cùng “lai rai” những câu chuyện nhỏ mới đầm ấm, hạnh phúc làm sao!
Theo - Kênh 14

Vượt Lên Chính Mình

Vượt lên chính mình là một video mà tôi yêu thích nhất và nó có ảnh hướng đến tôi lớn nhất. 



Có thể khi xem các bạn cũng sẽ giống tôi chăng. Lần đầu tiên khi xem nó tôi đã khóc dù là một người rất giỏi kiềm chế cảm xúc khi ở trước đám đông, nhưng không hiểu sao nước mắt tôi vẫn chảy. Và ngay cả bây giờ khi tôi đã xem lại đến không biết lần thứ bao nhiêu nhưng tôi vẫn khóc. 

Các bạn chắc hẳn đang hỏi tôi vì sao tôi khóc đúng không ạ ? Tại sao ư, bởi tôi tin một điều đó là con người luôn có sức mạnh phi thường, có những sức mạnh tiềm ẩn trong chính bản thân và chúng ta cần phải cố gắng. Hãy luôn đặt cho mình những mục tiêu lớn hơn và hãy làm hết sức có thể.  Bản thân tôi, hiện tại đang hứa sẽ cố gắng hết sức hết khả năng và vượt khả năng để có thể đạt được những điều mình mong muốn, các bạn cũng vậy nhé.


Chúc tất cả các bạn sẽ thành công !


Con Gái Tuổi Dần




Lần đầu gặp mặt, Hân ngỡ ngàng khi “đối tượng” là một thanh niên mặt búng ra sữa. Thế nhưng, hắn luôn mồm xưng anh và gọi cô là em.

Hân quen Khương trên một trang web hò hẹn online. Tất cả khởi đầu từ một đoạn giới thiệu mang đầy tính khiêu khích: “Trần Lê Ngọc Hân, viết lách tự do, sinh năm 1974, tuổi Dần. Ai không sợ bị thịt thì cứ nhào vô”.

Ba ngày sau khi đăng hai câu giới thiệu ấy. Hân nhận được rất nhiều thư nhưng cô khá ấn tượng trước một lá thư khiêu khích không kém trong hộp mail: “Nguyễn Đăng Khương, thiết kế nội thất, tuổi Mèo. Mèo là chú của cọp nên không sợ bị thịt, sẵn sàng nhào vô”.
Đọc e-mail, Hân khinh khỉnh: “Nhỏ hơn một tuổi à? Cũng không đến nỗi”.

Thế nhưng, Khương chỉ mới 20 xuân xanh, thua Hân 13 tuổi, vẫn đang học đại học. Cũng là Mèo nhưng đi sau Hân hơn một con giáp. Buổi hẹn hò offline đầu tiên ở Hands, quán cà phê yêu thích của Hân nhìn khuôn mặt búng ra sữa của Khương, Hân suýt té ghế. “Em trêu tôi đấy à?”, Hân gằn giọng.

Khương tỉnh queo: “Ban đầu định là vậy nhưng bây giờ thì không. Chị đẹp hơn em nghĩ”, Hân xô ghế đứng dậy, quay đi không thèm ngó lại.

Thế nhưng Khương không dễ bảo như Hân nghĩ. Một tháng sau buổi hẹn hò thất bại ấy, Khương xuất hiện trước mặt Hân, cũng tại Hands, với dáng vẻ hoàn toàn khác. Tóc húi cua, hàm râu quai nón gọn gàng, vóc dáng cao ráo, săn chắc nổi bật trong chiếc áo pull màu đỏ vang và quần bò bạc thếch. Trước ánh mắt sững sờ của Hân, Hương nhe răng: “Sao? Bây giờ tôi xưng anh với Hân được chưa?”.

Hân tự rủa sả mình sao lại tiết lộ quán cà phê Hands và cả thói quen ngồi đồng ở đây để Khương biết đường mò đến. Cô đốp chát ngay: “Trừ khi em tẩy được cả giấy khai sinh”.
“Giấy tờ không quan trọng, một người làm việc tự do, chẳng bao giờ ký hợp đồng như em hẳn phải hiểu điều đấy chứ”, Khương đốp chát lại.

“Nhưng như vậy không có nghĩa em có thể lớn lên bằng tôi”, Hân phản bác.
Khương gân cổ cãi: “Cũng không có nghĩa là anh nhỏ hơn em, phải không? Thôi thì em cứ xem anh như là một con mèo, còn em là một con cọp, bỏ qua chuyện tuổi tác, được không?”. “Chị không rảnh để chơi với em, nhóc à!”. “Vậy có rảnh để yêu không?”. “Không, chỉ rảnh để cưới thôi”.

Khương im lặng. Hân vẫn giữ gương mặt điềm tĩnh nhưng trong bụng hò reo chiến thắng . Đàn ông nào cũng vậy, nghe đám cưới là rụt vòi, huống chi Khương chỉ mới 20 tuổi, còn thích bay nhảy. Thật tình, Hân cũng thấy tiếc cậu chàng đẹp trai này nhưng giá 20 nhân thêm cho hai thì còn có cơ may…

Đột ngột, Khương lên tiếng: “Em hứa đấy nhé, rảnh để cưới, ghi cho anh địa chỉ nhà em, mai anh sang nhà hỏi cưới”.

Hân sa sầm nét mặt: “Đùa đủ rồi đấy, cậu làm tôi bực rồi đấy!”.
Khương vẫn kiên nhẫn: “Người ta bảo con gái tuổi Dần thường muộn chồng. Nếu lấy chồng sớm thế nào cũng goá bụa. Em bây giờ lấy chồng được rồi, anh cũng không sợ bị em khắc chết”.

Hân bật cười, không thể nghĩ ra thêm lý do để xua đuổi con mèo si tình từ trên trời rơi xuống này. Vậy là yêu nhau!
Một ngày mưa, Hân nằm cuộn tròn tấm chăn mỏng, gối đầu lên ngực Khương, thì thầm: “Em muốn sinh con”, Khương ngái ngủ: “Bao giờ?”.
Ngay bây giờ, em muốn làm tình không dùng bao cao su”. Khương giật mình, tỉnh cả ngủ, mắt mở to: “Em đùa à?”.

“Không, em nói thật. Em đã hơn 30 tuổi rồi, cũng đã đến lúc sinh con”. Khương im lặng. Hân lại tiếp: “Anh không cần lo. Em tôn thờ chủ nghĩa độc thân nên chỉ muốn sinh con chứ chẳng ràng buộc trách nhiệm gì ở anh cả. Nếu thích, anh có thể đến thăm con, không thì thôi, em chẳng mang con đến mè nheo hay làm phiền anh đâu”.

Khương vẫn im lặng.
“Chắc lại sắp vùng ra khỏi chăn và bỏ chạy. Rồng hay mèo hay ngựa thì cũng nhát như nhau cả, ôi đàn ông”. Hân nghĩ một cách ca thán. Trải qua vài ba mối tình, Hân không còn ngạc nhiên hay đau lòng trước phản ứng hiện giờ của Khương. Những người tình trước của cô có say đắm đến mấy cũng bỏ chạy khi nghe đến chuyện sinh con.

Khương bước ra khỏi chăn thật nhưng không khoác áo và rời khỏi phòng như những anh chàng khác.
Anh lặng lẽ rít thuốc hồi lâu rồi bảo: “Mình cưới nhé!”. Hân tưởng mình nghe lầm: “Sao?”. Khương quay lại nhìn cô, cười dịu dàng: “Đám cưới, anh nói là mình làm đám cưới”. Đến lượt Hân im lặng, cô chưa lường trước tình huống này.
Nhìn vẻ mặt của Khương, Hân biết anh không đùa. Hân khinh khỉnh: “Anh không cần vì đứa con mà cưới cả con vợ già đâu. Em nói rồi, em tôn thờ chủ nghĩa độc thân”.
Khương bật cười, dụi đầu vào ngực Hân: “Anh không vì đứa con mà cưới em. Anh muốn dùng đám cưới để hợp thức hoá mong ước sinh con của em, không được sao? Bỏ quách cái chủ nghĩa độc thân của em đi, cũng đã đến lúc em cần một gia đình đúng nghĩa rồi đấy cưng” và anh hôn cô thật nồng nàn.

Khương nói là làm nên ngay tuần sau, anh đưa cô về ra mắt mẹ và xin cưới. Bố Khương mất từ khi anh còn nhỏ, nhà chỉ có hai mẹ con. Mẹ Khương đón Hân bằng ánh mắt sắc sảo pha chút lạnh lùng.
Khương chỉ mới hơn 21 tuổi, chưa đến lúc lập gia đình, bà tự hỏi ở cô gái này có điều gì khiến con trai mình say mê đến vậy. Hân rợn người khi mẹ Khương đưa mắt “chiếu tướng” cô từ đầu đến chân mình.

Cô chưa từng biết sợ ai hay điều gì nhưng giờ đây, tim cô đang đập mạnh. Rõ ràng, mẹ Khương không như những trở ngại mà Hân từng đối đầu.
Sau mấy phút căng thẳng, bà tằng hắng hỏi: “Cháu là người ở đâu?”. “Dạ, cháu sinh ra ở Sài Gòn nhưng cả nhà cháu đã qua Mỹ định cư, chỉ còn mình cháu ở đây thôi ạ”.
“Sao cháu không đi theo họ?”.
“Dạ, tại vì cháu thích ở Việt Nam”, Hân đáp hơi khiên cưỡng, không lý nào lại nói với mẹ chồng tương lai rằng mình ở lại Việt Nam lúc ấy chẳng qua vì mối tình đầu với một anh chàng kiến trúc sư.
“Cháu bao tuổi rồi?”.

Hân lúng túng. Yêu Khương đã hơn năm nhưng cô vẫn ngại khi thú nhận với ai đó cô hơn anh 13 tuổi, dù sau khi Khương nỗ lực thay đổi ngoại hình, trông cô chẳng đến nỗi già hơn anh.
Ngay lập tức, Khương đỡ lời cho người yêu: “Dạ, cô ấy tuổi Dần ạ”.
Gương mặt mẹ Khương bỗng biến sắc, bà gằn giọng: “Tuổi Dần thì không được, không cưới xin gì cả”. Khương thảng thốt: “Sao vậy mẹ?”.
Sao trăng gì? Con gái tuổi Dần lấy chồng sớm có số sát phu, con thừa biết mà”.
Trời ơi, đó chỉ là chuyện vớ vẩn. Sao mẹ tin được”.

Không vớ vẩn, nếu muốn, hai đứa chờ mười năm sau, bước qua tuổi 30 rồi cưới”. Mẹ Khương nói với giọng đắc thắng, bà thừa biết chẳng đứa con gái nào chịu điều kiện vô lý này.
Khương cũng đắc thắng đáp ngay mà quên mất điều mình đang cố giấu: “Cô ấy đã qua ba mươi rồi mẹ ơi”. Nhìn đôi mắt mở to của mẹ Khương lúc ấy, Hân rên thầm trong bụng: “Thôi rồi”.

Sau ngày hôm ấy, sóng gió phủ chụp lên mối tình của họ. Mẹ Khương kiên quyết phản đối, thậm chí lấy cái chết để doạ con. Khương cố gắng thuyết phục mẹ nhưng vô ích. Sợ Hân buồn, anh khuyên cô kiên nhẫn cho anh thêm thời gian.
Trước mặt Khương, Hân luôn tỏ ra điềm tĩnh nhưng đêm về, cô ôm gối khóc. Đã lâu lắm rồi từ sau mối tình đầu tan vỡ cũng bởi định kiến tuổi Dần, Hân mới khóc vì một người đàn ông.
Nửa năm sau, mẹ Khương tìm gặp Hân. Cô hẹn bà ở Hands vào ngày 28 Tết, ngày làm việc cuối cùng trước Tết Nguyên Đán của Hands. Năm nào cũng vậy, Hands luôn đóng cửa vào 28 Tết và khai trương lại vào mùng Bốn. Hân vẫn còn nhớ ngày đầu tiên mình lồng tay vào tay Khương cũng là 28 Tết.

Hands nằm cuối một con hẻm nhỏ yên tĩnh giữa trung tâm thành phố sầm uất. Người không biết khó có thể tìm ra Hands giữa những con đường ngoằn ngoèo và chi chít như bàn cờ. Hands nhỏ, có chưa đến năm cái bàn nhưng nhờ vậy mà tuyệt đối yên tĩnh. Hân vẫn thường một mình đến Hands với chiếc laptop, ngồi vào chiếc bàn kê sát ô cửa sổ trắng và gõ lóc cóc viết bài. Và giờ đây, cô cũng đang ngồi ở chiếc bàn ấy, đối diện với mẹ Khương.
Mẹ Khương mở đầu chuyện một cách nhẹ nhàng: “Cháu có thật sự muốn làm con dâu của bác không?”.
Hân im lặng, cân nhắc hồi lâu và khẽ đáp: “Cháu thật sự muốn làm vợ Khương và cháu mong bác đồng ý”.

Vẫn giữ vẻ tự nhiên, bà hỏi: “Cháu nghĩ Khương muốn cưới cháu vì điều gì?”. Hân im lặng, cô muốn trả lời vì tình yêu nhưng không hiểu sao không thể thốt nên lời. Mẹ Khương mỉm cười ý nhị: “Cháu không đủ can đảm để trả lời vì tình yêu, đúng không?”. Hân mím chặt môi: “Bác muốn nói gì?”.
Mẹ Khương vẫn điềm tĩnh: “Bác muốn cháu chủ động rời xa Khương trong một năm, không liên lạc và không giải thích bất kỳ điều gì cả. Nếu nó thật sự yêu cháu, nó sẽ vượt qua khoảng thời gian ấy và sẵn lòng chờ cháu quay về. Khi ấy, bác sẽ không phản đối chuyện đám cưới nữa. còn ngược lại, tình cảm hiện giờ nó dành cho cháu chỉ là đam mê nhất thời và hai đứa nên kết thúc. Bác cũng đang thắc mắc liệu cháu có thật sự tin là Khương yêu mình không hay chỉ đang say mê một phụ nữ từng trải và có chút nhan sắc. Sao? Cháu có tự tin để thử không?”.
Bằng những nhận xét tinh tế của mình, bà thừa hiểu Hân là cô gái ngang tàng và có lòng tự tôn rất cao. Bà biết mình đã đánh trúng đòn và chắc chắn Hân sẽ đồng ý. Một cách chậm chạp, Hân khẳng định lại điều bà đang nghĩ: “Quyết định như vậy, bác nhé!”.

Một năm trôi qua, Hân đang ngồi trên taxi đến Hands. Cây kim giờ trên tay của cô đang nhích dần đến số 11. Đêm đã khuya nhưng Sài Gòn vẫn chưa muốn ngủ. Hôm nay là 28 Tết. “Lại là ngày 28, không biết nên yêu thương hay nguyền rủa nó đây?”, Hân vừa nghĩ vừa nhìn mông lung.
Không khí hội hè phủ khắp nơi nhưng lòng Hân trống rỗng. Cô vừa mong gặp lại Khương vừa sợ mình sẽ thất vọng.
Một năm qua, giữ đúng lời hứa vời mẹ Khương, Hân bẻ sim điện thoại, thay đổi chỗ ở, đóng cửa Facebook, không đến Hands và bất cứ nơi nào khác mà Khương có thể tìm đến. Cô vác ba lô đi khắp nơi, từ Đà Lạt, Nha Trang đến Hà Nội, Sa Pa… Cô đi vừa để viết bài vừa để quên đi nỗi cô đơn đang giày vò mình.

Hân biết ở Sài Gòn, Khương đang điên cuồng tìm cô. Hân đau lòng khi nghĩ đến gương mặt hốc hác và đôi mắt trũng sâu của anh. Ngày nào, Khương cũng gửi e-mail cho Hân và giăng trên Facebook lời van xin tha thiết: “Hân, em đang ở đâu? Đừng tránh mặt anh nữa!”. Hân đọc hết, biết hết nhưng im lặng. Cô chỉ biết động viên chính mình và đánh dấu chéo vào quyển lịch cầm tay khi mỗi ngày trôi qua.
Đã có lúc Hân tưởng mình bỏ cuộc khi những lá e-mail của Khương thưa dần rồi mất hẳn. Dòng chữ tha thiết trên Facebook đã được thay bằng những câu cập nhật cuộc sống thường ngày của anh.

Thỉnh thoảng, Khương lại khoe những tấm ảnh anh chụp khi đi du lịch đâu đó, vây quanh anh luôn có những cô gái xinh đẹp và trẻ trung. Hình ảnh đó làm Hân vừa ghen vừa có cảm tưởng mình như bị xóa sổ khỏi cuộc đời của Khương.
Những lúc ấy, Hân ngồi lặng câm trước laptop và nhếch mép: “Đàn ông…” nhưng nước mắt lại rơi trên má cô nóng hổi. Hân quệt đi ngay, dù gì, đây cũng không phải lần đầu tiên cô không được lựa chọn.

Là con gái tuổi Dần, Hân đã khá quen với điều này. Người tình đầu của Hân cũng đã không thể vượt qua định kiến của gia đình và bỏ rơi cô chỉ vì hai chữ “tuổi Dần”. Với những người tình sau, Hân chẳng bao giờ đặt quá nhiều hy vọng vào họ. Rồi cũng như nhau cả thôi!
Thế nhưng lần này khác, Hân biết mình yêu Khương, yêu thật sự kể từ sau mối tình đầu nên cô không thể dễ dàng bỏ cuộc. Máy bay bà già thì đã sao? Tuổi Dần thì đã sao? Chẳng lẽ cô không được quyền yêu như bao người phụ nữ khác? Và Hân vẫn ôm ấp một hy vọng nhỏ nhoi, vẫn đánh dấu chéo vào quyển lịch cầm tay khi mỗi ngày trôi qua. Cô chờ ngày được gặp lại Khương.

Chiếc taxi đỗ xịch trước con hẻm nhỏ cắt ngang những dòng suy nghĩ của Hân. Cô thanh toán cước phí rồi lặng lẽ gõ chân trên con đường lồi lõm quen thuộc. Bây giờ là 11 giờ rưỡi đêm 28 Tết và cô đang đến Hands. Nếu thật sự yêu và còn nhớ Hân, Khương chắc chắn đang đợi cô ở Hands, ít nhất là qua 12 giờ đêm nay.
Hands không khác một năm trước là mấy. Vẫn một mảng tường trắng in đầy những dấu tay bằng sơn đủ màu của các vị khách, vẫn những chiếc bàn gỗ mộc mạc được lau chùi sạch sẽ đến bóng loáng, vân những cây mai giả nhỏ xíu đặt trên bàn và những phong bao lì xì đỏ đính lục lạc đong đưa reo vui bên ô cửa sổ…
Hân đưa mắt tìm kiếm chiếc bàn kê sát ô cửa sổ trắng. Tim cô như rơi tõm xuống. Chiếc bàn trống không. Hân đưa mắt nhìn quanh. Hands vẫn còn lác đác dăm vị khách nhưng tuyệt nhiên không có người cô muốn tìm.

Hân tưởng như mình không đứng vững. Một cơn khó thở dâng lên khiến tim Hân đau thắt. Cô ôm lấy lồng ngực, lê chân khó nhọc về phía chiếc bàn quen thuộc và gọi một ly cappuchino. Mọi vật trước mắt cô nhoè đi. Hân biết mình đang khóc. Cô quệt nước mắt và cố gượng cười với cô phục vụ, nhưng nụ cười của cô phản chiếu xuống vệt nước trên mặt bàn trông méo mó và thảm hại như nụ cười của anh hề vào ngày rạp xiếc vắng khách.
Cô phục vụ ái ngại hỏi: “Chị không sao chứ?”. Hân lắc đầu, cố pha trò: “Không, chỉ là tôi có hẹn một người quan trọng nhưng lại bị cho leo cây”.
Cô phục vụ cợt vỗ tay lên trán: “à, thì ra là chị” rồi quày quả đi về phía quầy bar. Cô gái trở lại với một chiếc máy MP3 và bảo: “Sáng nay, có một anh chàng cũng nói câu tương tự như chị vậy. Anh ấy nhờ tôi trao lại thứ này cho cô gái nào ngồi ở chiếc bàn kê sát cửa sổ và cũng bị người ta cho leo cây”.
Hân đón chiếc máy từ tay cô phục vụ, tim cô đập mạnh liên hồi. Tay run run, cô gắn tai nghe và nhấn nút play. Giọng Khương vang lên trầm ấm như đang ở thật gần: “Em đang khóc vì anh đã không đến, có phải không? Anh đã chờ em suốt một năm qua ở Hands và lần nào, anh cũng thất vọng ra về. Anh liên lạc với em bằng mọi cách nhưng vô ích. Anh biết em vẫn quan sát anh từng ngày, anh van xin em rồi khiêu khích em trên Facebook để em xuất hiện nhưng tất cả đều công cốc”.

Anh tự hỏi mình đã làm gì sai để em phải xa lánh anh như vậy? Sáng nay, anh đến Hands từ rất sớm và chờ em đến tận trưa. Em vẫn mất hút. Anh thật sự không đủ kiên nhẫn nữa. Khi em nghe được những lời này, anh đã ngồi trên máy bay sang Pháp. Anh sẽ làm việc ở đó trong ba năm và có thể lâu hơn. Có lẽ chúng ta không còn gặp lại nhau. Chúc em mạnh khoẻ và hạnh phúc”.
Những lời cuối của Khương như nhoè đi. Hai tai Hân lùng bùng, cô ngồi phỗng như tượng rồi đột ngột đứng bật dậy.
Không thể như thế! Mình phải ra sân bay”, Hân hốt hoảng vùng chạy. Cô va mạnh vào chiếc bàn và đánh đổ ly cappuchino. Dòng cà phê nóng rẫy đổ trên tay cô nhức buốt nhưng Hân không quan tâm.

Cô luýnh quýnh chạy đi nhưng vấp phải chiếc ghế và ngã sõng soài. “Mình và Khương không thể kết thúc như vậy, không thể”, Hân bật khóc ngon lành như một đứa trẻ.
Chợt một đôi tay mạnh mẽ nâng cô dậy và ôm siết cô vào lòng. Mùi da thịt quen thuộc khiến Hân như bừng tỉnh. Trước khi Hân kịp nhận biết điều gì đang xảy ra, một nụ hôn nồng nàn gắn chặt lên môi cô và giọng Khương thầm thì: “Em là cọp mà sao mít ướt thế? Anh mới trêu một tí đã khóc, vậy mà nỡ bỏ anh đi suốt một năm trời?”.
Hân lắp bắp:”Anh… anh… không phải là anh…”. Khương mỉm cười dịu dàng: “Anh chẳng đi đâu cả, có đi cũng phải tha con cọp này cùng đi. Anh chờ em ở đây suốt một năm qua. Em ác lắm, thoả thuận với mẹ mà chẳng nói với anh câu nào”.

Anh biết hết rồi sao?”.
Sáng nay, mẹ đã kể hết cho anh nghe và dặn anh phải đến đây đón em. Mẹ biết chúng ta yêu thương nhau thật lòng nên không phản đối nữa. Về nhà thôi em, mẹ đã làm thức ăn khuya, chờ con dâu tương lai về đó”.

Hân cứ tưởng như mình đang mơ. Cô khẽ dụi đầu vào ngực Khương, miệng cười mà mắt đỏ hoe. Những bao lì xì đỏ đính lục lạc đang đong đưa reo vui như chia sẻ niềm hạnh phúc cùng họ. Mùa xuân đã ở khắp mọi nơi.

Thông điệp muốn nhắn nhủ đến các bạn đọc:”Nếu không có lòng tin thì vạn sự bất thành, hãy luôn có một lòng tin và hạnh phúc sẽ luôn ở bên bạn. Đừng mãi mê tìm kiếm một hạnh phúc xa vời; giản dị và chân thành mới là nền tảng của tình yêu”.

Thứ Hai, 22 tháng 4, 2013

Khóa Học Internet BootCamp - Khóa Học Tuyệt Vời



Tặng bộ tài liệu SEO top 10 Google trị giá 550.000VNĐ và khóa học: “Trại huấn luyện Internet 2013″ 2 NGÀY chỉ với 350.000VNĐ

Khóa học Internet Boot Camp 2013 - Trại huấn luyện Internet 2013 nơi hướng dẫn bạn trực tiếp kinh doanh trên Internet với chi phí bằng "0" thông qua các phương pháp đã được chứng minh nhằm tạo để tạo ra nguồn thu nhập nhập trực tuyến thụ động đều đặn hàng tháng vào tài khoản của bạn.   

Nếu bạn đang không có sản phẩm, không có kinh nghiệm và không hiểu biết về công nghệ …bạn đừng lo lắng về điều đó. Hãy đến 02 ngày trong chương trình này. Bạn sẽ có được một công việc kinh doanh trực tuyến thực sự hiệu quả. Chúng tôi có các phương pháp vô cùng hiệu quả đã áp dụng cho hàng nghìn người thành công.



Hệ thống của chúng tôi tạo ra cho bạn không phụ thuộc vào công việc hiện tại của bạn. Ngay từ khi nhận được hệ thống này, bạn đã có thể trở thành người hùng để mang tới những nguồn thu nhập đến cho bạn và gia đình của bạn. Và chắc chắc cuộc sống trong phần còn lại cuộc đời của ban sẽ trở nên tốt đẹp hơn. Bạn thực sự là người chiến thắng. Bây giờ, đó là sự tự do của bạn. Bạn nên lựa chọn!



TP HCM: Thời gian: 8h30 - 18h00 ngày 18+19/05/2013

Hà Nội: Thời gian: 8h30 - 18h00 ngày 01+02/06/2013



Khóa học đặc biệt được mang đến bởi Công ty Cổ phần ONNET kết hợp với mạng cộng đồng chia sẻ sự kiện số 1 Việt Nam - SuKienHay.com


Khóa học Internet Bootcamp 2013
Chúng tôi chắc rằng bạn đã nghe nói về những người kiếm được rất nhiều tiền trên Internet. Thực tế là, ngay lúc này, còn có nhiều hơn nữa các triệu phú Internet sẽ xuất hiện trong vài năm tới. Bạn có thể ngồi xuống và xem họ làm giàu hoặc đứng lên và khiến cho tiền chảy vào tải khoản của mình. 
Chính bạn là người lựa chọn...




Chuyên gia huấn luyện:

Mr. RichdadLoc - CEO ONNET., JSC - Đồng sáng lập SuKienHay.com
#1 Vietnam Internet Marketing
 

RichdadLoc được ghi nhận là một nhà đào tạo có ảnh hưởng số 1 đến Internet Marketing của Việt Nam với hàng trăm các hội thảo, các khóa học chuyên sâu trong suốt 5 năm qua. Các chương trình của anh luôn luôn thu hút rất đông những người tham gia từ Hà Nội, TP HCM. Và cho tới nay số lượng người đó đã gần 100.000 người ... Với những đóng góp thành công của mình anh đã chứng minh thực tế là anh không sợ học tập thông qua những thử nghiệm mắc lỗi và đúc rút kinh nghiệm. 

RichdadLoc hoàn toàn tin tưởng vào thực tế là để đạt được thành công trên mạng, một yếu tố quan trọng đó chính là tư duy của bạn và anh có một niềm đam mê là chia sẻ cách thức suy nghĩ của mình cho nhiều người từ góc độ của một người làm Internet Marketing thành công. Anh cũng là minh chứng cho thực tế là thứ nhất Internet Marketing là phương thức hiệu quả nhất để tạo ra một phong cách sống mà bạn mong muốn và công cụ này cũng mang đến cho bạn sức mạnh để chọn lựa và thứ hai Internet Marketing có thể mang đến cho bạn sự tự do về tiền bạc. 

 Với sự trải nghiệm và tài năng của mình, RichdadLoc đã đưa Công ty Cổ phần ONNET trở thành công ty số 1 trong lĩnh vực Internet Marketing tại Việt Nam và anh cũng đưa thương hiệu SuKienHay.com trở thành website số 1 về sự kiện tại Việt Nam bằng những công cụ Internet Marketing. 

Không dừng lại ở đó RichdadLoc còn giúp đỡ hàng nghìn các cá nhân, doanh nghiệp vượt qua được khủng hoảng kinh tế với những công cụ, giải pháp Internet Marketing hữu ích. 

RichdadLoc và đội nhóm đang nỗ lực ngày đêm để mang đến các khóa học, công cụ và giải pháp Internet Marketing vô cùng hấp dẫn. 

Truy cập vào website của RichdadLoc: http://richdadloc.com 
Facebook: http://www.facebook.com/richdadloc 


Giá khóa học: 3.290.000 VNĐ

Onnet.com.vn tài trợ 2.940.000 VNĐ 

Giá ưu đãi SIÊU ĐẶC BIỆT tại http://bootcamp.internetmarketing.vn/


Vé VIP: 350.000 VNĐ đăng ký trước ngày 05/05/2013
Vé GENERAL: 200.000 VNĐ đăng ký trước ngày 05/05/2013


Vé VIP được ngồi gần Diễn giả, nước uống và Bộ tài liệu SEO trị giá 550.000 đồng
(Khóa học với 300 người tham dự)

HOTLINE: 0902 184 330
 Bạn vẫn còn băn khoăn về khóa học này?

HÃY XEM MỘT SỐ HỌC VIÊN CỦA CHÚNG TÔI




Đây không chỉ là một khóa học bình thường. Đây là một HỆ THỐNG hoàn chỉnh! Quan trọng hơn, tôi chỉ muốn bạn hiểu điều gì là quan trọng cho bạn ở đây… Đó là SỰ TỰ DO TÀI CHÍNH của bạn!

Bạn chỉ cần đầu tư một khoản tiền ban đầu và bạn có thể thu lợi nhuận mãi mãi.



Nhưng bạn cần hành động NGAY trước khi quá trễ vì mức giá này chỉ áp dụng trong khoảng thời gian ngắn. Nếu bạn cần thêm sự tư vấn của chúng tôi. Đừng ngại ngần, hãy gọi ngay cho chúng tôi.

Đây chính xác là khóa học mà tôi hằng chờ đợi. Tôi nóng lòng muốn bắt đầu thu lợi từ doanh nghiệp của mình trên Internet của mình và tôi biết rằng khóa học "Internet Bootcamp 2013" là cách nhanh nhất và dễ nhất để thực hiện điều đó!


Tôi không muốn chờ đợi lâu hơn nữa và lập tức đăng ký khóa học này ngay bây giờ!


HOTLINE: 0902 184 330 ( Ms Phượng )

Chúng tôi luôn đảm bảo quyền lợi của những người tham gia. Khóa học có sự cam kết và hoàn tiền nếu bạn không thỏa mãn 100%. Và bạn yên tâm về sự đầu tư của bạn. Chúng tôi là công ty chuyên nghiệp !


GIỚI THIỆU VỀ ĐƠN VỊ TỔ CHỨC: 


Công ty cổ phần ONNET là một công ty chuyên nghiệp và số Việt Nam trong lĩnh vực Internet Marketing. ONNET gồm đội ngũ các chuyên gia có ít nhất 5 đến 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực này. Mỗi năm ONNET tổ chức trên 100 hội thảo và khóa học về nhiều chủ đề khác nhau như: Internet Business Mastery, Social Media Marketing Mastery, Internet Marketing Coaching, Mega Internet MarketingInternet BootcampSocial Media 101, World Internet Congress... Các hội thảo và khóa học của ONNET được tổ chức liên tục hàng tháng tại Hà Nội và TP HCM.

ONNET cung cấp các giải pháp toàn diện để tăng doanh thu và xây dựng thương hiệu của bạn thông qua Internet nhanh chóng. Hãy đến với chúng tôi để được trải nghiệm với Internet Marketing.





LIÊN HỆ TẠI HÀ NỘI

Công ty Cổ phần ONNET
Địa chỉ: Tòa nhà SuKienHay, Số 20/176 Lê Trọng Tấn, Thanh Xuân, Hà Nội
Điện thoại: 04 3566 7855 - Fax: 04 3566 7855
Email: contact@onnet.com.vn - Website: Onnet.com.vn - Onnet.edu.vn

LIÊN HỆ TẠI TP HCM
  
Công ty Cổ phần ONNET - Văn phòng đại diện tại TP HCM
Địa chỉ: Số 33. Nguyễn Minh Hoàng, P 12, Quận Tân Bình, TP HCM
Điện thoại: 08 3811 0566 - Fax: 08 3811 0566
Email: contact@onnet.com.vn - Website: Onnet.com.vn - Onnet.edu.vn